Thoát Bệnh Tai Biến Mạch Máu Não Nhờ Thiền Năng Lượng Trường Sinh Học?
Sau cơn tai biến mạch máu não bất ngờ vào năm 2005, sức khỏe của cô Nguyễn Thị Nhu (Sn 1948, trú tại khu 11- xã Sai Nga- huyện Cẩm Khê- tỉnh Phú Thọ) xuống cấp nghiêm trọng, đi lại hết sức khó khăn. Kiên trì chữa trị Đông Tây y kết hợp nhưng những di chứng tai biến quá nặng nề nên kết quả không mấy khả quan. Phải sống phụ thuộc vào người thân, cô Nhu hết sức khổ tâm và chán nản. Chỉ đến khi có duyên biết đến môn học thiền dưỡng sinh Trường sinh học, vượt mọi khó khăn để theo đuổi nó thì cuộc sống của cô mới bước sang một trang mới.
Những ngày tháng đen tối nhất trong cuộc đời
Những giọt nước mắt lăn dài trên gò má của người đàn bà kiên cường sau câu chuyện cảm động về những ngày tháng tập “đi lại”, tập làm mọi việc như một đứa trẻ. Khoảng đầu năm 2005, cơn tai biến mạch máu não khiến cô Nhu rơi vào hoàn cảnh “thập tử nhất sinh”.
Nhờ sự tận tình của các bác sỹ cô may mắn giữ được mạng sống nhưng sức khỏe vô cùng yếu. Gom góp số tài sản tích lũy sau bao nhiêu năm cố gắng để đến các bệnh viện lớn điều trị, phục hồi chức năng, chữa hết thầy này đến thuốc kia mà không cải thiện được nhiều, chân cứ teo nhỏ, đi lại khó khăn, có lúc như bị liệt hẳn, cô Nhu không tránh khỏi bị sốc.
“Trước thời điểm bị tai biến, sức khỏe khá tốt nên tôi hầu như không bao giờ phải đến bệnh viện. Có ốm đau cũng chỉ thuốc thang qua loa rồi khỏi. Tự dưng bị tai biến, trở thành một người vô dụng, không làm được bất cứ điều gì, kiên trì chữa trị không những không khỏi mà còn liệt hẳn. Lúc đó cảm giác mọi thứ sụp đổ, có lúc còn không thiết sống nữa, sợ làm khổ chồng con. Kinh tế gia đình tôi không quá khó khăn nhưng tiền thuốc thang trị bệnh cho tôi trong suốt một thời gian dài thực sự là một con số không hề nhỏ. Tiền mất mà tật vẫn mang nên không tránh khỏi tâm lý chán nản , bất lực.”
Mặc dù có lúc định phó mặc cho số phận nhưng nhận được sự động viên của người thân, cô Nhu dần lấy lại bình tĩnh. Cô tự nhủ sẽ không bỏ cuộc, chăm chỉ tập luyện phục hồi chức năng theo chỉ dẫn của bác sỹ. Cứ ở đâu có thuốc hay, dù xa dù gần là chồng con lại thay nhau đi cắt. Suốt thời gian đó, gia đình đã phải bỏ ra vài trăm triệu đồng, hy vọng lấy lại sức khỏe cho cô. Những tưởng bệnh của cô sẽ khỏi sau khi đã dốc hết tài sản, nỗ lực trị bệnh thế nhưng trời không chiều lòng người. Cô Nhu chia sẻ: “Tôi thấy người mệt nhọc nhiều hơn, tâm lý thì chán nản, sợ sệt. Khoảng tháng 2/2016 do biến chứng sau tai biến, một số dây thần kinh của tôi bị chèn nên gây ra tình trạng mất ngủ triền miên. Người đã yếu rồi càng ngày càng yếu thêm, nhiều lúc đau và ức chế đến mức muốn buông xuôi cho nhẹ nhõm”.
Khi đã không còn hy vọng gì về việc có thể sống mạnh khỏe, đi lại được thì may mắn đã mỉm cười với cô Nhu khi được một người hàng xóm giới thiệu đến lớp dạy ngồi thiền Trường sinh học Bình Định. Tin tưởng vào người quen và khao khát được sống mạnh khỏe không phải phụ thuộc vào ai, cô Nhu không chần chừ khăn gói vào tận Bình Định, đăng ký học ngay một khóa trong thời gian gần nhất. Mặc dù lúc đó việc đi lại đã hết sức khó khăn nhưng cô vẫn quyết định sẽ theo học bằng được. Chính cơ duyên đó đã mở ra một cuộc sống mới mà ngay bản thân cô Nhu cũng chưa từng dám mơ tới.
Nước mắt ngày hạnh phúc
Cũng giống nhiều người khi tìm đến với Thiền trường sinh học, cô Nhu không có nhiều hiểu biết về môn học này. Nghe những câu chuyện của người bạn về môn học, về những tấm gương người thật việc thật bị bệnh nặng nhưng nhờ kiên trì ngồi thiền mà khỏi bệnh, cô Nhu dần hình thành niềm tin để tạo cho mình động lực cố gắng.
Những khó khăn, đau đớn ngày mới bước vào tập luyện vẫn in đậm trong tâm trí của cô Nhu .Cô chia sẻ: “Ban đầu, tôi tập luyện cực kì khó khăn, hơn nhiều khác gấp rất nhiều lần vì bị tai biến, cố gắng mà không thể ngồi được, ngồi được một lát là lại đổ gục. Tôi phải dựa vào tường và có người đỡ phụ trong một thời gian dài. Nhiều lúc đau đớn, khó chịu đến bật khóc, nghiến hết cả răng lợi, cảm tưởng không thể chịu đựng nổi thêm một giây phút nào nữa”.
Đã có lúc muốn bỏ cuộc thế nhưng cứ nghĩ đến chồng và nghĩ đến các con cô Nhu lại có thêm động lực để đối mặt với những nỗi đau thể xác, nỗ lực và quyết tâm phải học thiền bằng được để chiến đấu và thoát khỏi nỗi đau dai dẳng bao năm qua.
Học thiền được một thời gian, bệnh mất ngủ chưa khỏi hẳn nhưng giảm được 70%, người khỏe lên nhiều. Học thiền được khoảng hai tháng, sức khỏe của cô Nhu bắt đầu có dấu hiệu tiến triển khả quan.Kiên trì tập luyện, nửa năm sau thì cô Hiền có thể đi lại được khá tốt. Dần dần, cô không còn phải sử dụng đến các loại thuốc Tây y và thuốc Nam nữa. Cân nặng của cô tăng lên, ăn uống được, không phải kiêng khem và ngủ rất sâu giấc. Người thân, hàng xóm rất bất ngờ trước những tiến triển kì diệu về bệnh tình của cô Nhu. Từ một người ốm yếu sau tai biến, không thể tự chăm sóc bản thân côNhu đã khỏe mạnh trở lại, lao động bình thường, luôn lạc quan, yêu đời. Sau khi khỏi bệnh, cô sống lạc quan, yêu đời, năng làm việc thiện và giúp đỡ những người xung quanh.
Kể về câu chuyện cuộc đời mình, cô Nhu không khỏi xúc động. Những giọt nước mắt lăn dài trên má chính là những giọt nước mắt của niềm hạnh phúc khôn tả. Sau bao nhiêu năm chiến đấu giành giật lại sức khỏe, những bước đi, tưởng chừng đã có lúc sụp đổ vì ko thể chịu đựng thêm được thì cuối cũng những nỗ lực, cố gắng của cô đã được đền đáp xứng đáng. Sự kiên trì khổ luyện đã đem đến phép màu, mở ra một cuộc sống mới, tươi đẹp trước mắt cô Nhu- phép màu ngọt ngào được tạo nên bởi ý chí, bởi nghị lực và niềm tin.
Đến nay, dù bệnh đã khỏi cô Nhu vẫn kiên trì tập luyện ngày 3 lần, mỗi lần gần 1 tiếng. Cô đã học thiền được hơn hai năm, đã học đến cấp 4 và đang có ý định sẽ tập luyện lên cấp cao hơn. Thấy công dụng tuyệt vời của thiền đối với sức khỏe, cô Nhu cũng tích cực giới thiệu cho người thân và nhiều người có bệnh đăng ký theo học để chăm sóc sức khỏe tốt hơn.
Cô Nhu chia sẻ thêm: “ Môn học Trường sinh học đã đem đến cho tôi một cuộc sống mới, một cuộc sống mà có thời gian ngay cả trong mơ tôi cũng không dám nghĩ đến. Nếu không có môn học này, có lẽ cuộc sống của tôi sẽ gắn liền với bệnh tật, những cơn đau và nhất là ám ảnh là gánh nặng của những người thân yêu . Ngoài lấy lại sức khỏe, tâm tính thôi cũng thay đổi rất nhiều, không còn cáu gắt mà nhu mì, nhẹ nhàng hơn, cũng rất lạc quan và yêu đời. Vì vậy, tôi hy vọng rằng, sẽ có nhiều hơn nữa, nhất là những người bị bệnh tật biết đến, tin tưởng, và kiên trì, nỗ lực vượt qua mọi khó khăn, thử thách, tập luyện nghiêm túc để có thể thoát khỏi nỗi đau và sống khỏe mạnh như tôi hiện giờ”.
Phan Giang- Đỗ Chang
Recent Comments