THƠ: MỘT ĐỜI CHỜ NHAU
Từ dạo vườn khuya gió lộng về
Mưa đêm rơi rụng lá đam mê
Hồn tôi lãng đãng trong mưa gió
Quạnh quẽ nơi nầy nhớ mẹ quê.
Trăng non một thưở mây giăng phủ
Tuổi lớn chưa đầy nước phù sa
Tôi đi xa mãi sông quê cũ
Trôi dạt chân mây nỗi nhớ nhà.
Vườn hoang từ thuở em chưa đến
Quanh quẫn đâu đây phố lạ người
Ga chiều bến đỗ không hò hẹn
Nhưng đã chờ nhau suốt một đời.
Hồn tôi như lá thu vàng úa
Tan tác chia ly nỗi ngậm ngùi
Xa cành cứ ngỡ không còn nữa
Nguồn cội tìm đâu một góc trời.
Em đến cho đời những giọt sương
Một sớm long lanh thảm cỏ buồn
Có cành hoa sứ rơi trong nắng
Trong trắng hương nồng gợi nhớ thương.
Hoàng hôn hiu hắt xuống đời tôi
Bóng ngã cô đơn giữa núi đồi
Cali tôi ở buồn hoang vắng
Texas em về rộn nỗi vui.
K.L. Nguyễn Winn
(Kỷ niệm mùa thu California 2016)
Recent Comments