MỘT ĐỜI GÃY CÁNH GIỮA TRỜI
MỘT ĐỜI GÃY CÁNH GIỮA TRỜI
Trên sâu thẳm cội nguồn nguyên thủy
Một vì sao lạc lõng trong đêm
Rơi rụng xuống lỗi lầm thế kỷ
Nên kiếp người trần thế lênh đênh.
Sáng mù sương bên đồi xanh cỏ
Có cành hoa vàng ánh hướng dương
Hồn dong ruỗi về Thành Nam cổ
Sóng phù sa sông nước quê hương.
Mây bay mãi có còn sương khói
Mang thương yêu đất mẹ ngàn năm
Làm mưa khóc hồn thiêng sông núi
Giục lòng dân chống giặc ngoại xâm.
Trống trường thành ngàn năm vọng lại
Kiếm cung xưa theo ngọn cờ bay
Triệu Quân Nam thét gào “sát thát”
Giặc bắc phương tan nát chạy dài.
Triệu dân oan oán thù Chiêu Thống
Theo Hán Gian “cõng rắn cắn gà nhà”
Bao thế hệ đêm dài ác mộng
Giữa đất trời biển khổ bao la.
Ta gãy cánh giữa trời Nam tiến
Mộng phù du cứu lấy Quê Hương
Đành uất nghẹn một đời dâu biển
Nhìn Dân Nam nhuốm máu đau thương.
(Việt Long Winn Nguyễn, California 03/2020)
Recent Comments